Làm gì thì làm miễn là tư tưởng thoải mái năm 2024

Hãy tự tin làm điều mình thích, không cần để tâm quá nhiều đến những lời nhận xét phiến diện của những người xung quanh. Ảnh: V.N.

Trường Sungkyunkwan (Seoul) một ngày cuối xuân.

Chỉ còn vài phút nữa là bắt đầu giờ học. Hôm nay là lượt phát biểu của tôi trước lớp về một đề tài không mấy hấp dẫn. Tôi lăng xăng chạy lên bục giảng, chuẩn bị sẵn đạo cụ, lưu sẵn file PPT sẽ chiếu vào máy tính trước khi thầy vào lớp.

"Giang! Dép đâu?".

Tôi hơi khựng lại trước câu hỏi của một anh nghiên cứu sinh người Hàn Quốc. Sau vài giây định thần để nhớ ra câu trả lời, tôi bình tĩnh đáp: "À, hôm nay là 'ngày không mang dép' ở Việt Nam".

Lúc này, không chỉ anh Hàn Quốc nọ, chị Hàn Quốc kia, mà cả mấy bạn Ấn Độ, Mông Cổ, Trung Quốc, ai nấy đều đổ dồn ánh mắt về mảng sàn nhà nơi đặt chiếc ghế tôi hay ngồi. Sau khi xác nhận đúng là ở đấy không có chiếc dép nào (cơ bản vì tôi đã lê la qua một chỗ khác ngồi buôn chuyện trước khi chạy lên bục giảng), những ánh mắt ấy lại đổ dồn vào tôi với một nỗi niềm bán tín bán nghi chờ nghe một lời giải thích.

"Có ngày đó á?"

"Đúng rồi, người Việt Nam quan niệm rằng trong một năm cần có một ngày mà mọi người được sống thoải mái với chính mình. Không mang dép là một cách để mọi người cảm thấy không bị ràng buộc vào bất cứ thứ gì".

Một tôi của năm 25 tuổi đứng thao thao bất tuyệt về sự tự do tuyệt đối mang tính tưởng tượng trong một xã hội tưởng tượng. Và tôi phải cố nhịn để không tuôn ra một tràng cười đắc chí trước những gương mặt ngây thơ đến tội nghiệp đang thích thú lắng nghe.

"Wow, hay thế! Nhưng… không mang dép như vậy có đau chân không?".

"Có chứ. Nhưng đi chân trần nhiều rồi thì sẽ quen, không thấy đau nữa. Mà cảm giác rất là… sướng. Ai muốn sướng thì bỏ giày ra đi là biết liền!".

Tất nhiên là không ai dám bỏ, không hẳn chỉ vì sợ đau chân hay bẩn chân. Có một lý do lớn hơn, đó là người ta sợ dư luận. Đi lang thang trong căn phòng nhỏ hẹp này với những con người quen thuộc thì không sao, nhưng chỉ cần bước chân ra ngoài hành lang (láng mượt và khá sạch sẽ) ngoài kia, họ sẽ thấm thía được ngay thế nào là “xã hội hóa”.

Xã hội này đầy ắp những quy định. Riêng chuyện dép guốc thôi cũng đủ bộn bề. Những cái mà bạn chọn để bọc vào chân mình không đơn giản chỉ để giúp đôi chân tránh đất đá, mà nó phải làm sao để hợp với bộ áo quần mà bạn đang mặc và hợp với nơi mà bạn sắp đến. Chưa kể, nó còn phải hợp với trào lưu mà mọi người đang rầm rập đuổi theo.

Tôi xin đặt một tình huống rất đơn giản. Một cô nàng phải shopping cả ngày trong một khu mua sắm với đôi giày cao gót. Chân cô ta sưng phồng và trong đầu chỉ ước ao có thể cởi bỏ được đôi giày phản chủ ngay tắp lự. Điều gì khiến cô ta ngần ngừ? Trong khi mặt sàn phẳng phiu sạch sẽ thế kia, ham muốn đi chân trần thôi thúc trong lòng thế kia.

Cuốn sách Người tối giản của tác giả Phạm Quỳnh Giang. Ảnh: P.Q.G.

Tôi dám cá, điều kiện còn thiếu duy nhất đối với cô nàng trong tình cảnh này là tất cả những người trong khu mua sắm ấy phải biến mất nữa. Bởi nếu không, hành động xách giày đi chân không sẽ trở nên dị hợm, ít nhất là trong tâm trí của cô gái ấy.

Những người “mặt dày” sẽ vẫn đặt sự thoải mái của bản thân lên trên hết. Họ bất chấp người ta nghĩ gì về mình, miễn là mình không làm gì sai trái. Xem ra, chuyện “định kiến xã hội” không nằm ở xã hội, mà có khi nằm chính trong tư tưởng của mỗi người. Để vượt qua những định kiến ấy, chúng ta cần chiến thắng chính những định kiến tồn tại trong mình.

Đến khi nào, mỗi chúng ta mới dám khảng khái đọc bản tuyên ngôn độc lập trước ánh mắt soi mói của những người đóng vai quần chúng trong cuộc đời mình?

Cuộc đời này là của bạn, vì thế đừng cầm bản đồ của người khác để dò đường đi của mình

Cuộc sống, mỗi người đều có cho mình một con đường riêng, không ai có thể đi thay bạn cả. Đừng vì hâm mộ người khác mà vội vàng cầm bản đồ của họ đi dò đường của mình bạn nhé!

Cuộc đời có vô vàn cách sống, hãy chọn cách sống cho bản thân

Mỗi người có một cuộc đời là của riêng mình, trong cuộc đời đó lại có vô vàn cách sống. Nhiều người chọn cho mình cách vui vẻ đứng ngoài mọi chuyện, có người lựa cho mình cách dấn thân, còn có cả người sẵn sàng vì đam mê mà sẵn sàng chịu mạo hiểm...

Nhưng cuối cùng kết quả vẫn chỉ có một, sống cho bản thân mình mới là cách sống tốt nhất. Con người vốn dĩ chỉ sống một lần trên đời, bạn còn đợi đến bao giờ mới sẵn sàng làm những điều mình thích, sống vì mình chứ không phải vì người khác?

Làm gì thì làm miễn là tư tưởng thoải mái năm 2024

Người sống tốt cuộc sống của mình là người biết cách hưởng thụ cuộc sống. Người không ngần ngại tìm kiếm những điều khiến bản thân thoải mái, càng không vì tiết kiệm mà đắn đo khi quyết định mua một món đồ mang lại niềm vui cho mình. Đấy mới là cuộc sống có thể khiến bạn vui vẻ, hạnh phúc để sau này bạn có thể mỉm cười nhớ về nó khi xế chiều.

Khi bạn tin tưởng, bạn sẽ tìm được một con đường cho mình

Cuộc sống này vốn khó khăn hơn chúng ta tưởng, không thể lúc nào cũng vui vẻ, hạnh phúc. Sẽ có những lúc chúng ta cảm thấy đau thương, có những lúc muốn rơi nước mắt và gục ngã. Thế giới này đầy hỗn loạn và phức tạp, mỗi bước đi đều khiến chúng ta phải đắn đo vì không biết làm sao cho đúng, cho không lầm đường.

Nhưng chỉ cần bạn tin tưởng, nhắm mắt lại tĩnh lặng một chút, suy nghĩ cẩn trọng bạn sẽ tìm được mục tiêu khiến mình muốn kiên định mà tiến lên. Đến khi ấy, thế giới sẽ nhường cho bạn một con đường, còn bạn sẽ tìm được con đường đúng đắn cho bản thân.

Làm gì thì làm miễn là tư tưởng thoải mái năm 2024

Tất nhiên, không phải lúc nào tiến lên cũng có được kết quả tốt, không ai dám chắc rằng con đường phía trước bạn là con đường thẳng tắp không nhấp nhô, uốn lượn… chỉ cần bạn tin tưởng tất cả những khó khăn đó chỉ là để bạn rèn luyện bản lĩnh trước khi tìm được đúng đường.

Bởi lẽ, có một số việc không nhất định phải nói cho người khác nghe. Có đau đớn nhưng đừng quá hy vọng người khác hiểu. Có nhiều chuyện theo thời gian rồi sẽ lãng quên. Những nỗi đau, vất vả bạn trải qua dần rồi sẽ được đền đáp một cách xứng đáng.

Sống là chính mình, cuộc sống sẽ không có hối tiếc

Mỗi lần trải nghiệm đều là một lần tích lũy, vấp ngã chỉ là rèn luyện. Nếu không có đau thương làm sao chúng ta học được cách kiên cường. Nếu không từng thất vọng, làm sao chúng ta học được cách đối mặt.

Cuộc sống của con người mỗi chúng ta đều cần suy nghĩ đơn giản một chút, chuyện gì đến sẽ đến không thể tránh được. Hãy sống là chính mình, vui vẻ, hạnh phúc thì mới không uổng sống trên đời.

Con người, muốn nhận được sự tín nhiệm từ người khác hãy thành thật, muốn thành thật hãy chân thật, muốn chân thật nhất định phải là chính mình.

Đừng để cuộc đời của bạn bị chi phối bởi lời nói của người khác

Ngạn ngữ có câu: “Kim vô túc xích, nhân vô thập toàn”, ý chỉ đến cả vàng cũng chẳng thể thuần khiết thì con người nào có ai hoàn hảo. Sống trên đời việc có thể vừa lòng tất cả mọi người dường như là một điều không thể. Bên cạnh bạn sẽ có người yêu mến, có người ghét bỏ, có người khen ngợi lại có người không tiếc lời chê bai.

Chỉ cần bạn nhớ, miệng là của người khác, thị phi là chuyện trong thiên hạ, dù có cố gắng đến thế nào vĩnh viễn bạn cũng không thể quản được, đó càng không phải thước đo để đánh giá một con người. Vì thế, thay vì để bản thân bị chi phối bởi lời nói của người khác hãy học cách tin tưởng bản thân mình. Chỉ cần bạn sống ngay thẳng, trong sạch thì không có gì phải hổ thẹn, càng không phải bận lòng khi có lời gièm pha từ người khác.

Trong tâm vui vẻ thì trong mắt mới nhìn thấy ánh mặt trời

Cuộc sống là một chuỗi những ngày nối tiếp nhau, nếu hôm qua bạn phiền lòng vì một điều gì đó mà đem phiền lòng đó đến tận hôm nay, bạn sẽ chẳng bao giờ có thể nhìn thấy tương lai tươi sáng đang đón chờ mình phía trước. Có những đau thương cần phải học cách buông bỏ thì chúng ta mới có thể trưởng thành. Khi khó khăn, mệt mỏi thì học cách nhẫn nhịn, chịu đựng. Chuyện lớn hay chuyện nhỏ của bản thân hãy tự giác làm đừng thoái thác cho bất kỳ ai.

Làm gì thì làm miễn là tư tưởng thoải mái năm 2024

Khi trông chờ quá nhiều, con người ta thường thất vọng. Có một số chuyện buông bỏ không phải là điều tồi tệ nhất. Có một số người, nhớ mãi chưa hẳn đã vui. Tự mình vun đắp cho tâm hồn mình, sống một cách đơn giản cho cuộc đời đơn giản. Khi ấy, bạn sẽ tìm được con đường đúng đắn và có hạnh phúc, chứ đừng vì ngưỡng mộ mà cầm bản đồ của người khác miệt mài dò đường của mình.